Tôi 31 tuổi, bạn gái nhỏ hơn hai tuổi, yêu nhau hai năm. Trong suốt thời gian đó, không ít lần mối quan hệ của chúng tôi gặp phải những sóng gió, phần lớn xuất phát từ vấn đề tài chính. Tôi rất yêu em, em cũng luôn thể hiện tình cảm chân thành dành cho tôi. Tuy nhiên, khi mối quan hệ dần trở nên nghiêm túc và có khả năng tiến tới hôn nhân, những áp lực tài chính lại trở thành một rào cản lớn giữa chúng tôi.
Em thẳng thắn chia sẻ vì trước đây luôn nặng nợ nên hay khó tính, trút giận lên tôi, đồng thời hay dỗi để đợi tôi dỗ. Đầu năm 2023, em mượn tôi 60 triệu đồng để kinh doanh, tiếc là việc kinh doanh đó thua lỗ. Không chỉ vậy, em còn vay mượn từ họ hàng một khoản 100 triệu đồng trước đó vào năm 2020 nhưng cũng gặp thất bại. Đầu năm 2024, em mượn thêm tôi 50 triệu đồng để trả nợ từ khoản vay mua trái phiếu trước đó. Tình hình tài chính của em khiến tôi rất lo lắng. Tôi không thể tránh khỏi áp lực trước viễn cảnh kết hôn lại phải gánh thêm khoản nợ lớn.
Tính đến hiện tại em còn nợ tôi 105 triệu đồng, các khoản nợ khác tầm 110 triệu đồng. Tôi đã quyết định hoãn kế hoạch cưới xin để thử thách cả hai, nói đúng hơn là từ việc bàn kế hoạch cưới xin giờ chuyển thành chia tay. Tôi muốn bạn gái có thời gian tập trung vào việc trả nợ. Tôi không thể đối diện với hôn nhân khi tài chính cả hai đang gặp quá nhiều khó khăn. Trong suốt hai tháng thử thách, em đã trả nợ được 15 triệu đồng, cam kết trả thêm 3 triệu đồng mỗi tháng.
Em cảm thấy áp lực rất lớn khi tôi đề nghị em trả một phần nợ trước khi tiến đến hôn nhân. Ban đầu, em cho rằng tôi coi trọng tiền bạc hơn tình yêu, có lúc đề nghị chia tay vì quá mệt mỏi. Sau đó, em xin lỗi và tiếp tục bày tỏ mong muốn duy trì mối quan hệ. Tôi thực sự rất khó xử, không muốn bỏ rơi em nhưng cũng không thể bước vào hôn nhân với tình trạng nợ nần chồng chất, áp lực từ bố mẹ, những người không mấy thiện cảm với tình hình tài chính của em.
Gần đây, em liên tục nhắn tin, gọi điện cho tôi xin gặp mặt, tôi quyết định từ chối. Tôi cho rằng, nếu gặp nhau khi cả hai chưa giải quyết được vấn đề cốt lõi, chỉ khiến tình hình trở nên rối ren hơn. Tôi đã trả lời tin nhắn của em, giải thích rằng bản thân cảm thấy rất đau lòng và mệt mỏi vì sự xa cách, nhưng việc gặp nhau bây giờ sẽ không giải quyết được gì.
Tôi muốn cả hai có thời gian riêng để tập trung cải thiện cuộc sống cá nhân, ít nhất cần vài tháng để nhìn nhận lại mọi thứ. Em càng cố gắng liên lạc, tôi càng cảm thấy lo lắng và áy náy. Trường hợp quay lại, tôi phải đối diện với áp lực từ cả gia đình và bản thân về vấn đề tài chính. Bố mẹ tôi không đồng ý với việc tôi có thể gánh thêm nợ của em sau hôn nhân, tôi cũng lo ngại về tương lai. Tôi tự hỏi liệu quyết định của mình có đúng đắn hay không, rõ ràng em đang rất cố gắng trong việc trả nợ và sắp xếp cuộc sống.
Em vừa nhận công việc mới với mức lương khởi điểm 15 triệu đồng, đã tìm được bạn ở ghép (trước đây lương em chỉ 12 triệu đồng và sống một mình, tiền phòng trọ 5 triệu đồng). Tôi mừng cho em nhưng điều này cũng chưa đủ để giải quyết mọi vấn đề tài chính em đang phải đối mặt. Tôi khuyên em hãy tập trung tích lũy và đừng tiêu xài quá hoang phí, cũng có thể chưa cần trả nợ cho tôi vội, cứ để dành tiết kiệm cũng được. Thế nhưng tôi vẫn không thể dứt khoát việc có nên tiếp tục mối quan hệ này không. Em đã hứa hẹn sẽ thay đổi nhưng tôi lại lo rằng sự thay đổi đó có thể không đủ để giải quyết tình hình, trong khi tuổi tác cũng là trở ngại rồi.
Bên cạnh đó, tôi cũng không thể thoát khỏi cảm giác áy náy khi không gặp mặt em dù em liên tục muốn gặp. Tôi không biết liệu hành động của mình là đúng hay sai. Tôi nghĩ, nếu ai đó biết hối cải và muốn sửa chữa lỗi lầm, mình nên cho họ cơ hội. Tôi thực sự không biết phải làm gì.
Tôi nên tiếp tục giữ khoảng cách để cả hai có thời gian cải thiện cuộc sống cá nhân hay nên gặp mặt em để giải quyết mọi chuyện? Nếu quay lại, liệu tôi có thể vượt qua những áp lực về tài chính, gia đình, bản thân không? Tôi rất mong nhận được những lời khuyên từ quý độc giả, bởi hiện tại rất hoang mang và không biết mình có làm đúng hay không?
Quang Hòa