Tôi 34 tuổi, lấy chồng được 8 năm, có bé trai 7 tuổi. Chúng tôi yêu nhau gần 8 năm mới tiến đến hôn nhân. Chồng tôi hiền lành, chịu thương chịu khó, lúc yêu anh quan tâm và thương tôi rất nhiều vì hoàn cảnh hai đứa đều khó khăn. Cứ yêu nhau bình yên như thế được 6 năm thì tôi bị ốm không rõ nguyên nhân, phải về nhà điều trị, còn anh làm ở Hà Nội. Lúc đầu anh lo lắng và về thăm tôi nhưng sau khoảng một tháng anh ít về hơn, tôi phát hiện ra anh nhắn tin với người khác nhưng chuyện không đi quá xa, tôi cũng bỏ qua.
Gần một năm sau tôi đỡ hơn và xin việc ở quê anh (do người nhà anh khuyên xin ở quê sau đường nào cưới xong cũng ở đấy) còn anh vẫn ở Hà Nội. Sau đó gần một năm anh mới chuyển công tác về quê, làm ở khách sạn. Chúng tôi ổn định công việc ở quê gần một năm rồi cưới nhưng tôi cảm nhận anh không còn quan tâm, yêu thương tôi như trước. Tôi có bầu anh cũng không hỏi xem vợ như thế nào, con sinh ra anh không chăm và có mẹ chồng cùng chăm. Anh đi làm suốt từ sáng đến tối, đặc biệt ngày lễ không có ở nhà. Ngày lễ, tết anh không chúc cũng không quà, biến thành người vô tâm khiến tôi tủi thân vô cùng.
Trước khi cưới, nhà chồng tôi vay tiền để sửa sang nhà cửa. Cưới xong chúng tôi phải đi làm trả dần. Đến đợt dịch Covid, công việc chồng tôi bị ảnh hưởng nên không có lương, nghĩ ra cách làm ăn nhưng bị thua lỗ gần 400 triệu đồng, vợ chồng lại đi làm kiếm tiền để trả. Tôi hết lòng vì chồng và gia đình, cố gắng tích góp để trả nợ nhanh nhất có thể, không suy nghĩ gì nhiều. Gần 3 năm sau chúng tôi hết nợ và có làm thêm được tiền. Tôi thấy chồng không công khai thật số tiền làm ra, trong khi tiền đầu tư là của chung hai đứa. Tôi không giữ lại một đồng, hết lòng vì chồng nhưng sao anh lại giấu tôi?
Thời gian sau tôi phát hiện anh nhắn tin với một người nhưng cài mật khẩu khiến tôi nghi ngờ, hỏi thì bảo đứa kia ở xa, gặp nhau khi đi công tác và giữa hai người không có gì. Để gia đình yên ổn, tôi coi như không có gì, thế nhưng nhận ra hai người họ nhắn tin rất nhiều và gọi cho nhau nữa, trong khi anh không bao giờ nhắn tin cho vợ. Đến khi tôi hỏi, anh khùng lên, đổ lỗi do tôi nên anh không nói chuyện, không hay dở gì, tôi phải làm lành thì mới thôi. Tôi không bao giờ cầm điện thoại chồng nhưng hành động của anh khiến tôi nghi ngờ. Anh bảo tôi bị điên rồ, suy nghĩ quá nhiều.
Gần năm sau tôi quyết định dò mật khẩu và phát hiện ra họ nhắn tin rất nhiều, hàng ngày chia sẻ với nhau mọi chuyện, kể cả việc trong nhà, chúc nhau buổi sáng và tối, cảm nhận họ yêu nhau rất nhiều và đã có phát sinh quan hệ tình dục. Còn một người nữa ở cơ quan chồng tôi, cũng đã đi quá giới hạn với anh. Thật không thể tin nổi, một người chồng tôi tin tưởng, hết mực yêu thương lại đáng sợ đến vậy.
Có thể các mối quan hệ này đã xảy ra từ lâu rồi và còn với nhiều người khác vì chồng tôi làm ở khách sạn, đi công tác hàng tháng. Lương tôi cao hơn chồng, nhà của ông bà, tôi ly hôn giờ sẽ trắng tay, không biết làm sao. Ly hôn, tôi chỉ muốn chồng hoàn trả lại tiền và để tôi nuôi con, tôi sẽ nhường anh cho người mà anh yêu. Tôi phải làm sao đây?
Khánh Linh